CÂU CHUYỆN THỜI THƠ ẤU Gggg10
CÂU CHUYỆN THỜI THƠ ẤU Gggg10
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhCÂU CHUYỆN THỜI THƠ ẤU EmptyGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

Share | 
 

 CÂU CHUYỆN THỜI THƠ ẤU

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
kiepcodon
cử nhân khoa học
cử nhân khoa học
kiepcodon

Bài Viết Bài Viết : 52
$ đôla $ đôla : 167
Thanks Thanks : 52
Sinh Nhật Sinh Nhật : 22/03/1990
Tham Gia Tham Gia : 05/09/2011
Tuổi Tuổi : 34
Đến từ Đến từ : phu quy

Trình Độ
kinh nghiệm:
CÂU CHUYỆN THỜI THƠ ẤU Left_bar_bleue30/50CÂU CHUYỆN THỜI THƠ ẤU Empty_bar_bleue  (30/50)


CÂU CHUYỆN THỜI THƠ ẤU Empty
Bài gửiTiêu đề: CÂU CHUYỆN THỜI THƠ ẤU   CÂU CHUYỆN THỜI THƠ ẤU I_icon_minitimeTue Sep 13, 2011 11:48 am

Một cậu bé mời mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường tiểu học.
Điều cậu bé sợ đã thành sự thật, mẹ cậu bé nhận lời. Đây là lần đầu tiên
bạn bè và giáo viên chủ nhiệm gặp mẹ cậu bé và cậu rất xấu hổ về vẻ bề
ngoài của mẹ mình. Mặc dù cũng là một người phụ nữ đẹp, có một vết sẹo
lớn che gần toàn bộ mặt bên phải của cô. Cậu bé không bao giờ muốn hỏi
mẹ mình tại sao bị vết sẹo lớn vậy.
Vào buổi họp mặt, mọi người có ấn tượng rất đẹp về sự dịu dàng và vẻ đẹp
tự nhiên của người mẹ mặc cho vết sẹo đập vào mắt, nhưng cậu bé vẫn xấu
hổ và giấu mình vào một góc tránh mặt mọi người. Ở đó, cậu bé nghe được
mẹ mình nói chuyện với cô giáo.
"Làm sao chị bị vết sẹo như vậy trên mặt?" Cô giáo của cậu hỏi.
Người mẹ trả lời, "Khi con tôi còn bé, nó đang ở trong phòng thì lửa bốc lên.
Mọi người đều sợ không dám vào vì ngọn lửa đã bốc lên quá cao, và thế là
tôi chạy vào. Khi tôi chạy đến chỗ nó, tôi thấy một xà nhà đang rơi xuống
người nó và tôi vội vàng lấy mình che cho nó. Tôi bị đánh đến ngất xỉu nhưng
thật là may mắn là có một anh lính cứu hỏa đã vào và cứu cả hai mẹ con
tôi." Người mẹ chạm vào vết sẹo nhăn nhúm trên mặt. "Vết sẹo này không
chữa được nữa, nhưng cho tới ngày hôm nay, tôi chưa hề hối tiếc về điều
mình đã làm."
Đến đây, cậu bé chạy ra khỏi chỗ nấp của mình về phía mẹ, nước mắt lưng
tròng. Cậu bé ôm lấy mẹ mình và cảm nhận được sự hy sinh của mẹ dành
cho mình. Cậu bé nắm chặt tay mẹ suốt cả ngày hôm đó.
Nếu thấy bài viết hay bạn hãy click vào nút

Về Đầu Trang Go down
 

CÂU CHUYỆN THỜI THƠ ẤU

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: Câu Lạc Bộ Cảm Xúc Mỗi Ngày :: Truyện Tranh-
CÂU CHUYỆN THỜI THƠ ẤUXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giả

kiepcodon

kiepcodon
cử nhân khoa học
cử nhân khoa học
Tuổi Tuổi : 34Tham Gia Tham Gia : 05/09/2011Bài Viết Bài Viết : 52Đến từ Đến từ : phu quy
Trình Độ
kinh nghiệm:
CÂU CHUYỆN THỜI THƠ ẤU Left_bar_bleue30/50CÂU CHUYỆN THỜI THƠ ẤU Empty_bar_bleue  (30/50)


Cám ơn bạn!tôi được cộng 1 điểm
Bài gửiTiêu đề: CÂU CHUYỆN THỜI THƠ ẤU CÂU CHUYỆN THỜI THƠ ẤU I_icon_minitimeTue Sep 13, 2011 11:48 am
Một cậu bé mời mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường tiểu học.
Điều cậu bé sợ đã thành sự thật, mẹ cậu bé nhận lời. Đây là lần đầu tiên
bạn bè và giáo viên chủ nhiệm gặp mẹ cậu bé và cậu rất xấu hổ về vẻ bề
ngoài của mẹ mình. Mặc dù cũng là một người phụ nữ đẹp, có một vết sẹo
lớn che gần toàn bộ mặt bên phải của cô. Cậu bé không bao giờ muốn hỏi
mẹ mình tại sao bị vết sẹo lớn vậy.
Vào buổi họp mặt, mọi người có ấn tượng rất đẹp về sự dịu dàng và vẻ đẹp
tự nhiên của người mẹ mặc cho vết sẹo đập vào mắt, nhưng cậu bé vẫn xấu
hổ và giấu mình vào một góc tránh mặt mọi người. Ở đó, cậu bé nghe được
mẹ mình nói chuyện với cô giáo.
"Làm sao chị bị vết sẹo như vậy trên mặt?" Cô giáo của cậu hỏi.
Người mẹ trả lời, "Khi con tôi còn bé, nó đang ở trong phòng thì lửa bốc lên.
Mọi người đều sợ không dám vào vì ngọn lửa đã bốc lên quá cao, và thế là
tôi chạy vào. Khi tôi chạy đến chỗ nó, tôi thấy một xà nhà đang rơi xuống
người nó và tôi vội vàng lấy mình che cho nó. Tôi bị đánh đến ngất xỉu nhưng
thật là may mắn là có một anh lính cứu hỏa đã vào và cứu cả hai mẹ con
tôi." Người mẹ chạm vào vết sẹo nhăn nhúm trên mặt. "Vết sẹo này không
chữa được nữa, nhưng cho tới ngày hôm nay, tôi chưa hề hối tiếc về điều
mình đã làm."
Đến đây, cậu bé chạy ra khỏi chỗ nấp của mình về phía mẹ, nước mắt lưng
tròng. Cậu bé ôm lấy mẹ mình và cảm nhận được sự hy sinh của mẹ dành
cho mình. Cậu bé nắm chặt tay mẹ suốt cả ngày hôm đó.
CÂU CHUYỆN THỜI THƠ ẤUXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: 

Câu Lạc Bộ Cảm Xúc Mỗi Ngày

 :: 

Truyện Tranh

-